8.10.09

Xa...

Em đã làm gì sai hả anh, em không hiểu em đã làm gì sai mà tại sao em phải nhìn thấy anh thay đổi từng ngày. Anh không còn là anh của em ngày xưa nữa rồi, dù chỉ là một ít, rất ít. Em nhớ anh, em nhớ giọng nói không phải phát ra từ diện thoại, em nhớ gương mặt anh, gương mặt em có thể chạm vào chứ không phải chỉ nhìn trong ảnh. Em nhớ tất cả mọi thứ về anh và tất cả những thứ đó làm em tan nát. Chúng, em sẽ không bao giờ được thấy lại nữa, vì dường như anh của em đã không còn nữa rồi. Em thà không biết đến anh nữa còn hơn nhìn thấy điều này xảy ra. Anh có còn quan tâm đến em nữa không anh, cho dù chỉ là một chút thôi, cho dù chỉ bằng một chút anh có thể dễ dàng cho đi một người bình thường. Không thể phải không anh???? Em tự giận bản thân mình, tại sao những dòng này em phải viết chứ không phải là nói với anh. Anh đã từng là ngừoi em chia sẻ mọi vui buồn. Bây giở em vẫn muốn làm vậy, nhưng anh có muốn nghe nữa không. Có lẽ em sẽ cất chúng vào môt chỗ của riêng em và gặm nhấm một mình vậy. Em đã tự biến anh thành một ngừoi quá quan trọng không thể thiếu được của em mà không hề nghĩ đến việc anh có muốn là một người như thế không. Bây giờ thì tại sao em lại ngồi đây buồn một mình, vì em nhận ra rốt cuộc em cũng chỉ là một cơn gió thoảng qua đời anh hay là vì em và anh đã góp phần làm em nhận ra điều đó sớm hơn. Thật không anh, đúng thế không anh? Nếu đúng như thế thật thì em sẽ chết vì thất vọng mất. Anh sẽ nói với em không phải đâu, rồi em sẽ lại hỏi anh làm thế nào để cho em tin. Anh biết gì không, em đã cảm thấy tội lỗi khi nghĩ rằng anh không quan tâm đến e nữa, anh của em không như thế đâu, nhưng anh đang làm em cảm thấy điều đó anh ah, rõ ràng tưởng như có thể sờ thấy. Ông trời muốn trừng phạt em hả anh, sao lại bắt em gặp anh cơ chứ, không gặp anh em sẽ chẳng bao giờ biết tình yêu là gì, nhưng khong gặp anh em cũng sẽ chưa bao giờ phải mất người em yêu. Nếu đc chọn lại em sẽ chọn cách nào đây, nếu anh cứ tiếp tục biên mất trc mắt em thế này, có lẽ em cũng muốn biến mất. Em đã cố giữ lại rồi nhưng hình như đến một phần nhỏ bé nhất của anh em cũng không giữ nổi. Đến một lúc nào đó em vẫn phải nhận ra anh không phải của em và cũng không muốn em là của anh. Em muốn biết lắm anh đã bao giờ thực sự hạnh phúc khi ở bên em như em cảm thấy khi được ở bên anh, đã bao giờ câu nói anh yêu em là chân thật như câu em nói em yêu anh, đã bao giờ anh thật sự nghĩ đến em như nghĩ đến một người anh muốn chia sẻ cuộc sống của mình. Anh sẽ không nói với em, người khác cũng không nói cho em, tất cả những gì em nghe được là em sai rồi, em điên rồi, em sẽ quên thôi. Nếu như em cố tình nhớ thì sao, em cố chấp và bướng bỉnh mà, những gì em muốn làm e sẽ muốn làm bằng đc, anh không cho em yêu anh, vậy em sẽ mãi mãi nghĩ về anh thế này, được không anh, Chỉ cần anh quay lại làm người như anh đã hứa thôi, đừng rời xa em, cũng làm ơn đừng đẩy em đi. Đừng đẩy em đi, đừng nói với em như vậy nữa, đừng nói em giả dối, cũng đừng nghĩ em giả dối, cho dù anh không cần em, đừng cho em thấy điều đấy đc không anh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét