Sinh nhật em buồn lắm anh. Em chắc bây giờ thì anh biết vì sao em buồn mà nhưng em xin lỗi nhé anh, anh chẳng còn quan tâm đến điều đó nữa rồi. Bao nhiêu lần em tự nói với bản thân, đừng buồn nữa, sẽ chỉ có một mình mình buồn thôi, đừng tự làm khổ mình nữa mà. Tại sao anh lại ác với em, tại sao anh đối xử với em như thế, anh có biết em cảm thấy gì khi không còn là gì trong cuộc sống của anh nữa không, không còn là gì cả. Sinh nhật em, em có cần gì đâu anh, em chỉ cần anh nhớ và ít nhất chúc mừng nó thôi. Em đã đợi điện thoại của anh chỉ để biết mình không còn là gì cả. Em đến chúc mừng sinh nhật anh và muốn anh chia sẻ nó với em chỉ để nhận câu từ chối phũ phàng sao anh. Anh không muốn gặp ai, anh tắt điện thoại, anh không muốn sinh nhật, tốt thôi, anh có biết em cũng không muốn đến nhường nào không?????????????????????????????????????????????????????????????????????????? Em cũng chỉ muốn tắt cái điện thoại đầy tin nhắn chúc mừng, e muốn xóa cả cái account fb báo event sinh nhật, em còn không muốn gặp ai hơn anh. Vì cái ngày sinh nhật chết tiệt đó, cái ngày khốn nạn đó làm em nhớ anh, người mà em vẫn yêu ấy, còn anh làm thế là vì sao chứ, anh muốn thể hiện cái tôi rên rỉ đau đớn của anh, anh muốn dằn vặt mình hay muốn dằn vặt ai đây. Nghĩ đến anh, em không làm như vậy, em vẫn cố thể hiện con người vui vẻ của em, con người của đứa em gái anh ngày xưa, tại sao em phải cố gắng trong khi chính anh lại không làm thế? Hả?????
Em đi cả ngày một mình trên phố, em ngồi một mình, đúng rồi, chỉ một mình em trong rạp chiếu phim và rồi em nhận thấy, em mãi mãi vẫn chỉ có một mình. Người duy nhất em muốn kỉ niệm ngày sinh nhật cùng với không cần em. Anh biết gì không anh, em đã muốn anh quay lại, em đã rất muốn điều đó, em cứ nghĩ rằng nếu em cố, một ngày nào đó, em sẽ xứng đáng có đc những gì em ước ao. Nhưng rồi, những cố gắng đó còn có ích nữa không, em không còn tin vào chúng nữa rồi.
Sẽ ra sao nếu không bao giờ anh còn cho em cơ hội, không bao giờ em còn cho mình cơ hội hả anh.
Anh vẫn còn quan trọng với em anh ah, em vẫn khóc vì anh. Em nhớ câu nói của anh, anh nói em quan trọng. Nếu em muốn nghe lại, chắc sẽ không bao h anh nói nữa, vì điều đó nếu đã từng tồn tại cũng thay đổi rồi.
Anh ơi, đừng, làm ơn đừng để em mất anh thêm một phần nào nữa. Em xin anh
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét